Lương Đình Khoa là nhà thơ, cư sĩ, công tác trong ngành giáo dục. Anh chia sẻ quan điểm sống của mình là cười và thở từng nhịp yêu thương, cho bản thân và những người có duyên.
Chợt tiếng ve rớt xuống giữa vòng tay
Cứ nức nở oà lên đầu hạ
Rồi chín dần những khát khao lửa đỏ…
Chớp mắt chiều phượng nở cánh đầu tiên.
***
Mùa hạ xòe những ngón tay thơm
Mở trái tim - vô tình thành vệt cứa
Cuống cuồng khâu bằng màu phượng đỏ
Nên suốt đời thương nhớ sắc hoa vương!
***
Em thấy không - cánh phượng đầu tiên
Trên sân trường giữa khung trời mùa hạ
Cháy hết mình rồi xoay tròn trên cỏ
Cháy hết mình… Thành những giấc mơ!
***
Mùa hạ cuối cùng lặng lẽ về qua
Gom những giấc mơ hoa buộc vào năm tháng
Để vô tình cháy bừng lên khát vọng…
Mắt ai nhìn trong nắng nhuốm màu hoa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét